Tóm tắt
Tôi từng là một cô sinh viên bình thường, vô tình lọt vào mắt xanh của Thẩm Duy Thành chỉ vì một lần cứu một con mèo hoang bên đường. Mối tình thanh xuân bắt đầu từ đó, nhưng nhanh chóng bị dập tắt bởi mẹ anh – người phụ nữ quyền lực trong giới thượng lưu. Bà cho tôi một tấm séc và gửi tôi đi du học, cắt đứt tất cả liên lạc với anh.
Tôi chọn ra đi, không phải vì hết yêu, mà vì không đủ niềm tin để đi cùng anh đến cuối con đường. Tôi nghĩ nếu bản thân không đủ mạnh mẽ, thì tình yêu ấy rồi cũng sẽ bị vùi lấp bởi chênh lệch và áp lực.
Năm năm sau, tôi trở về nước với một thân phận mới – Bạch Lăng Vân – một diễn viên lồng tiếng có chút tiếng tăm. Gặp lại Thẩm Duy Thành trong một buổi tiệc, tôi đã giả vờ như người xa lạ. Nhưng trớ trêu thay, anh lại bắt đầu theo đuổi tôi lần nữa – không hề nhận ra tôi chính là Hạ Nhiên năm xưa.
Tôi biết anh yêu tôi vì hình bóng của cô gái cũ, và tôi chấp nhận trở thành “người thay thế” – vì tôi vẫn còn yêu anh. Nhưng rồi, sự mỏi mệt trong việc giấu giếm thân phận, cùng nỗi sợ anh chỉ đang níu giữ một ký ức, khiến tôi quyết định buông tay lần nữa.
Tôi nghĩ mọi chuyện đã kết thúc, cho đến khi anh bất chấp mẹ mình, đứng dưới mưa, cầu xin tôi đừng rời xa. Tôi vẫn quay lưng, vẫn muốn cắt đứt. Nhưng anh thì không – anh chưa từng ngừng yêu tôi.
Sau biến cố tại buổi tiệc đính hôn do mẹ anh sắp đặt, tôi suýt ngất vì dị ứng rượu, và anh lại là người chạy đến cứu tôi lần nữa. Anh nói, dù tôi không quay lại, anh cũng sẽ lặng lẽ đi sau, bảo vệ tôi từ xa.
Sau tất cả, tôi không còn trốn chạy. Tôi đối mặt với chính mình, với tình yêu, với cả mẹ anh. Tôi trả lại mọi khoản nợ, đứng bên anh như một người ngang hàng – không vì tình cảm, mà còn vì lý tưởng và sự nghiệp.
Chúng tôi cùng xây dựng một studio game thành công. Tôi giành lại được sự công nhận từ mẹ anh – không phải với tư cách con dâu, mà là một người phụ nữ bản lĩnh.
Và khi anh hỏi tôi lần nữa: “Hạ Nhiên, em có đồng ý lấy anh không?”, lần này… tôi gật đầu.
Sau mười năm, cuối cùng anh cũng kết hôn được với người con gái anh luôn yêu. Còn tôi – cuối cùng cũng đủ mạnh mẽ để bước về phía người từng chờ đợi mình suốt cả thanh xuân.